Đây là 1 trong khu vực kinh doanh nhỏ bé nhỏ ở TP. Hồ Chí Minh T, một điểm rất rất vắng ngắt, trước cơ càng là 1 trong vùng hẻo lánh, ngay gần nhì trong năm này trước được khai thác nhằm xây cất lại trở nên điểm phượt rất rất xinh đẹp nhất. Một cái Rolls-Royce đỗ ở lề đàng, con xe sang trọng và quý phái như thế lại xuất hiện tại ở địa hạt vắng ngắt này khiến cho nhiều người xem xét, đơn giản người chủ của chính nó tựa hồ nước như cố ý mong muốn che ỉm, nhằm con xe giới hạn ở tức thì bên dưới một gốc liễu, ở kề bên với một vài đồ dùng loại bỏ vẫn đứng sau 1 phần nhỏ của chính nó.
Một người nam nhi to lớn khoác cỗ tây phục đắc chi phí đứng lẳng lặng ở kề bên xe pháo. Gương mặt mày cương nghị, ngũ quan tiền phẳng phiu, tuấn mỹ cho tới nỗi với chút ko chân thực. Anh đứng ở kề bên xe pháo, ngón tay khẽ cựa quậy, người đàng sau ngay tắp lự thời gian nhanh nhẹn fake lên một điếu dung dịch, anh ngậm nhập mồm, người cơ lại chung anh châm lửa.
Hít một khá, thở đi ra vòng sương xám, tròng đôi mắt đen thui sắc bén quan sát về phía trung tâm vui chơi quảng trường đái khu vực trước mặt mày, rất rất náo sức nóng, nhập bóng tối mênh mông, với không ít người đang được mừng rỡ đùa, cũng khá đầy đủ những đái thương nhỏ bày sản phẩm kinh doanh bên trên vỉa hè.
Bạn đang xem: yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt
Tầm đôi mắt anh quét tước một vòng trước lúc rớt vào bên trên người một cô nàng, vóc người nhỏ gọn, tha thướt, khuôn mặt mày rất rất đẹp nhất, sắc đẹp lòi ra thực hiện cho những người tớ ko tự động ngôi nhà được bị mê hoặc, vị nhàn nhã nhạt nhẽo rỗng như bách thích hợp lại phần nào là nom như anh túc.
Trước mặt mày cô với bày một giá chỉ treo đầy đủ những loại ăn mặc quần áo, bên trên khuôn mặt mày nhỏ nhắn đem bám theo mỉm mỉm cười nằm trong những người dân chuồn dạo bước thưa vật gì cơ, có lẽ rằng là đang được trình làng những loại áo, thuyết phục khách hàng nhân cho tới mua sắm.
Đôi môi mỏng tanh của những người nam nhi tuấn mỹ khẽ thổi lên ý mỉm cười. Mạc Tiêu Hữu, mặc dù em với là Tôn Ngộ Không cũng ko thể cất cánh thoát ra khỏi lòng bàn tay của Như Lai Phật Tổ, giờ chẳng nên là đã biết thành anh tìm kiếm ra rồi sao? Ngón tay thon nhiều năm khẽ búng đi ra tàn dung dịch, vẽ trở nên một đàng cong rơi bên trên mặt mày khu đất, nhì tay nhét vào trong túi quần đứng cơ nom người đàn bà trước mặt mày, ngắm nhìn và thưởng thức cô, hương thụ cô, thiệt tựa như đó cũng là 1 trong việc anh rất rất quí.
Rốt cuộc trời cũng tối đen thui. Cô gái này còn không tồn tại ý mong muốn tách chuồn. Người nam nhi sau cùng cũng ngỏ song người mẫu chân dài phía phía cô nàng cơ tiếp cận.
Mạc Tiêu Hữu mới nhất vừa phải bán tốt một cỗ ăn mặc quần áo, đang được fake chi phí thối cho những người tớ lại cảm xúc như với khách hàng cho tới ngay tắp lự tất tả vàng xoay người tiếp đón “Mời coi tự động nhiên… Có…” Câu thưa sau đó gắt gao cắm phía bên trong trong cổ họng, hai con mắt lung linh động lòng người hốt hoảng ngước nom người nam nhi mới nhất cho tới, khuôn mặt xinh đẹp nhất tái mét nhợt như 1 tờ giấy má Trắng.
Một giây sững sờ, giây sau đó ko thưa nhì lời nói ngay tắp lự xoay người mong muốn chạy, tức thì ngay tắp lự bị cánh tay không xa lạ uy lực lưu giữ lấy, anh chỉ việc sử dụng mức độ một ít, đằm thắm thể của cô ấy ngay tắp lự bị trở về đương đầu với bản thân.
Người qua chuyện hàng không ngoài liếc đôi mắt nom nhì người bọn họ. Cô gái nom thiệt xinh đẹp nhất, chàng trai chi phí trẹo rộng lớn người, động tác của mình ở nhập đôi mắt người không giống cũng tương đối thân thiết.
Chàng trai mỉm mỉm cười nom cô nàng, tay bao phủ lấy eo cô “Chơi đầy đủ rồi, về ngôi nhà thôi”
Anh ko cần thiết câu vấn đáp bởi vì từ đầu đến chân cô đang rất được bao đầy đủ lấy bởi vì vòng đeo tay anh. Cô không thích quay trở lại nên hoảng loàn giằng thoát ra khỏi người anh. Đúng khi cô quyết định ngỏ mồm đi ra kêu cứu giúp thì song môi đã biết thành ai cơ hít lấy.
Kỹ sảo của cô ấy, anh cũng biết.
Anh lưu giữ chặt gáy cô, ko biết lo ngại ngùng nhưng mà hít lấy. Cô hung hăng cắm anh một chiếc, thời điểm này anh mới nhất buông cô đi ra. Cô đỏ ối mặt mày cắm chặt môi, đầu cúi xuống không đủ can đảm nom ai tuy nhiên việc đó lại khiến cho anh rất rất thỏa mãn nhu cầu, một tay kéo cô, một tay vòng qua chuyện eo dẫn chuồn.
Xem thêm: Top 4 cầu thủ đội tuyển Đan Mạch nổi tiếng nhất mọi thời đại
Mạc Tiêu Hữu bị buộc nên bám theo anh, cô lưu luyến ngoái đầu nom sạp ăn mặc quần áo nhưng mà mong muốn khóc, này là chi phí các giọt mồ hôi sức lực lao động của cô ấy nhưng mà. Định ngỏ mồm nài anh đem bám theo đụn ăn mặc quần áo cơ tuy nhiên cô chợt lưu giữ đi ra, anh tiếp tục sử dụng đòi hỏi của cô ấy nhằm thực hiện lợi cho chính bản thân mình, loại gì anh cũng không tồn tại thua thiệt lỗ. Quên chuồn, cô gắng nhịn, coi như tặng cho những người không giống.
Bị nhét nhập vào xe pháo, vẻ mặt mày cô uể oải tựa như bị anh hung hăng uy hiếp, cô tức tối ko thèm nom anh lấy một phiên.
Xem thêm: bầu trời sao của thiên kim thật
Anh vươn tay bắt lấy cằm kéo cô nom bản thân. Trông thấy khuôn mặt mày ác quái của anh… cô thiệt mong muốn nhổ nước miếng nhập khuôn mặt cơ, tuy nhiên cô vẫn ko dám… cũng không tồn tại thói thân quen thực hiện hung tin, cô càng không đủ can đảm tưởng tượng đi ra cảnh khi bản thân nhổ nước miếng nhập mặt mày người không giống tiếp tục nom thế nào.
“Định cả đời này sẽ không rỉ tai với anh sao?” Anh trầm giọng chất vấn, bàn tay xoa xoa nhì mặt mày má bầu bĩnh của cô ấy “Mới chuồn vài ba ngày thôi nhưng mà vẫn gầy đét thế này, về ngôi nhà anh tiếp tục tẩm xẻ mang đến em”
Cô gửi góc nhìn về phía không giống. Tay anh dịch chuyển kể từ cằm cô xuống vùng bên dưới cổ, cô nghĩ về anh tiếp tục bóp bị tiêu diệt cô hoặc tối thiểu cũng nên nạt mang đến cô kinh hoảng, thiệt ko ngờ bàn tay lại lướt xuống trước vùng ngực cô, bắt lấy.
Thân thể cô ngẩn đi ra, mặt mày vô thức đỏ ối lên. Anh tớ là đồ vật điên, đồ vật phát triển thành thái, Tiêu Hữu thì thầm mắng rồi ngọ nguậy người tuy nhiên anh đã nâng cô lại, trán anh tựa bên trên đầu cô khe khẽ thưa “Tiêu Hữu, thưa mang đến anh biết, em với lưu giữ anh không? Mấy thời buổi này anh thiệt lưu giữ em”
Nói đoạn, tay anh cũng mò mẫm nhập vào váy cô, tha thướt bên trên domain authority thịt mềm mượt. Tiêu Hữu nhịn ko được khẽ lập cập rẩy, sau cùng ko Chịu đựng được, cô cũng lên giờ đồng hồ “Giản Chiến Nam, anh là kẻ chứ không cần nên động vật hoang dã, phân phát tình thì cũng nên chính khu vực chứ, anh thiệt ko biết xấu xa hổ, tôi còn phải…”
Miệng cô bị môi anh che kín, nụ hít của anh ấy đem bám theo vị của dung dịch lá, người bên trên xe pháo nom nhập cũng biết anh quyết định làm cái gi ngay tắp lự kéo lên một tấm chắn black color đứng sau bọn họ với vùng trước. Không gian lận to lớn của vùng sau càng tiện mang đến anh lấy mức độ đè lên trên cô. Cái xe pháo này sao cứ nên kiến thiết như thế? Tiêu Hữu khóc thì thầm.
Cô ko Chịu đựng được bèn giãy đạp dụa, anh không dễ chịu nhíu ngươi, gấp rút tháo dỡ cúc áo của cô ấy rồi lột hẳn đi ra ném về phía không giống, nhì mặt mày ngực mềm mượt nẩy đi ra như nghênh đón Giản Chiến Nam. Sự giãy đạp giụa của cô ấy so với anh nhưng mà thưa chỉ càng thực hiện gia tăng thú tính, Tiêu Hữu cảm nhận thấy ăn năn hận, tại vì sao ngày hôm nay lại nổi hứng khoác váy thế này, cô ko hề động đậy, cứng đờ từ đầu đến chân.
Anh vùi mặt mày nhập ngực cô, đẩy cô ở nhiều năm bên trên ghế rồi phủ người phía bên trên, giọng anh hào hển “Đã thật nhiều ngày anh ko được va nhập em rồi, Tiêu Hữu, khung hình em đối với em với lương bổng tâm rất là nhiều, bọn chúng đang được mong muốn anh”
Anh với chút tất tả vàng đột nhập nhập đằm thắm thể cô, nằm trong cô dây dính.
Độ rét phía bên trong xe pháo càng lên rất cao, xe đua thời gian nhanh rộng lớn, ăn mặc quần áo vứt rối loàn xung xung quanh.
Đàn ông bị cấm dục lâu là như thế đấy. Đàn bà vây xung quanh Giản Chiến phái mạnh ko cho tới một ngàn tuy nhiên cũng rất nhiều rộng lớn vài ba trăm, hấp dẫn mê hoặc với, xinh đẹp nhất dịu dàng êm ả cũng có thể có. Mạc Tiêu Hữu ko biết Giản Chiến Nam với cấm dục thiệt hay là không, chỉ hiểu rằng rằng cô chuẩn bị bị anh giết thịt bị tiêu diệt rồi.
Cô ko biết xe pháo đang đi tới hotel khi nào là, chỉ biết bạn dạng đằm thắm vì thế quá mệt rũ rời nhưng mà thiếp chuồn. Mơ mơ tưởng màng cảm nhận thấy với người tiêu dùng ăn mặc quần áo quấn lấy khung hình trần truồng của tôi, mừi hương rất rất không xa lạ, vòng ôm cũng tương đối đằm thắm thiết, vì thế cô ko hề lo ngại một chút nào. Đến khi tỉnh lại, cô lại nhận ra hai con mắt cháy rực của Giản Chiến Nam đang được nghiêng đứa ở ở kề bên, hai con mắt đen thui lung linh nom trực tiếp nhập cô.
Cô nhắm đôi mắt nối tiếp giấc mộng của tôi, tuy nhiên Giản Chiến Nam lại ko làm cho cô toại nguyện, anh hít lên môi cô, rút không còn bầu không khí nhập lồng ngực khiến cho cô ko thể ko ngỏ đôi mắt nom anh.
Anh cũng ko xay sát nhập cô ngoài ra chỉ kháng tay ở ở kề bên, bàn tay to lớn rộng lớn nô giỡn với những lọn tóc đen thui, đôi mắt anh chú ý nom, giọng rắn rỏi chất vấn “Sao em lại thực hiện thế? Không thưa ko rằng ngay tắp lự loại bỏ. Có chuyện gì rồi cũng ko thể kể từ từ thưa sao? Một bản thân tách chuồn khiến cho anh rất rất lo ngại, em với biết không?”
“Có thể rỉ tai với rứa thú sao?” Mạc Tiêu Hữu lườm anh, lời nói của cô ấy chẳng là kiểu quái ác gì với anh, chuyện gì nhưng mà anh ko tự động quyết định đoạt không còn chứ, toàn bộ cuộc sống cô chẳng nên đều vì thế anh đưa ra quyết định cả sao, cô thưa tăng chỉ phí nước miếng.
Lời thưa và thái chừng của Mạc Tiêu Hữu khiến cho khuôn mặt mày Giản Chiến Nam trở thành lạnh giá, anh bực bản thân bắt lấy cổ cô “Mạc Tiêu Hữu, anh hận bản thân ko thể giết thịt được em, vẫn với kẻ nào là dám thưa với anh loại này ko hả?”
Mạc Tiêu Hữu nom Giản Chiến Nam, một người nam nhi chỉ việc xưng thương hiệu vẫn đầy đủ khiến cho cả giới hắc đạo kinh hoảng tổn thất mật, một kẻ nhưng mà giới bạch đạo không đủ can đảm đắc tội, quả thực, nếu như người không giống rỉ tai loại ấy với anh thì ko bị tiêu diệt cũng nên tàn phế truất trong cả đời, với điều không nhiều người với thời cơ đi kiếm chết choc loại cơ chính vì chẳng với kẻ nào là dám thưa với anh như thế. Cô ko nên ko biết sinh sống bị tiêu diệt là thế nào, nhưng mà chỉ biết anh chắc chắn sẽ không còn giết thịt cô. Hơn nữa, nếu như rất có thể bị tiêu diệt nhập tay anh, cũng ko nên là quá tệ.
Cô mỉm mỉm cười, song vì thế anh sử dụng mức độ khá quá, nụ mỉm cười tái mét nhợt chuồn, khóe đôi mắt với lệ lại ko thể rơi xuống, cô sẽ không còn lúc nào rơi ngẫu nhiên một giọt nước đôi mắt nào là trước mặt mày anh. Giản Chiến Nam không dễ chịu buông tay, vẻ mặt mày xanh rì mét, anh ghét bỏ Mạc Tiêu Hữu mỉm cười như thế, ghét bỏ cỗ dáng vẻ bất cần thiết đời này của cô ấy, tuy nhiên anh ko thể giết thịt cô được, chỉ rất có thể nén phẫn uất trong tâm địa, cuối cùng… anh đâm thiệt mạnh nhập người cô, Mạc Tiêu Hữu, phía trên đó là giải pháp độc nhất nhằm anh rất có thể trừng trị em.
Mạc Tiêu Hữu nom lên xà nhà, góc nhìn rỗng trống rỗng, cảm xúc nhức nhối truyền tới từ phía bên dưới cũng ko khiến cho cô bận tâm. Trong nháy đôi mắt, cô lưu giữ lại chuyện xẩy ra trước khi, Giản Chiến Nam, anh Nam của cô…
Bình luận