Gió tối hiu quạnh, quét dọn qua chuyện một ngôi miếu nhỏ rách nát nhừ.
"Cung Dĩ Mạt, ngươi còn ham muốn trốn lên đường đâu?"
Bạn đang xem: trọng sinh bá sủng nhất chính vương quá mạnh mẽ
Một tiếng nói trầm khàn tuy nhiên rét mướt như băng truyền cho tới, vốn liếng dĩ nghe đặc biệt hấp dẫn, tuy nhiên lại tương tự như vướng cần phân tử cát vô trong cổ họng, tiếng động trị đi ra heo cợn ngược lại thực hiện người tớ đem chút không đủ tự do.
Cánh cửa ngõ mộc cũ nhừ lạch cạch há đi ra khiến cho bão táp rét mướt ùa cho tới. Một đằm thắm hình họa phái nam nhân lừ đừ rãi lao vào, góc áo tung cất cánh, vạt bên trên người sử dụng chỉ đỏ loét thêu nằm trong tơ vàng, vẽ nên hình một con cái phó long đang được giương nanh múa vuốt, sống động như thực, nhị đôi mắt lan sáng sủa cứ như vật sinh sống.
Trang phục lung linh tuy nhiên tinh ma xảo, cao quý tuy nhiên quyền uy như thế, bịa đằm thắm quang cảnh ngôi miếu sập nhừ này thiệt là một trong những mặt mũi trời cao một phía vực thẳm.
Mà theo gót sau chân kẻ bại, còn tồn tại một đội nhóm người bạn đường khoác giáp bạc sáng sủa thông thoáng, quy củ tuy nhiên mực thước, vừa vặn coi tiếp tục hiểu rằng đào tạo và huấn luyện vô nằm trong nghiêm chỉnh minh. Rất nhanh chóng, một cái ghế bành và được ra mắt bịa vô đằm thắm miếu, đợi phái nam tử bại nhẹ dịu ngồi xuống, chúng ta ngay lập tức nhanh gọn lẹ phong lan tứ bề, toàn cỗ quy trình ko trị đi ra lấy một giờ động, lại vô hình dung công cộng lòi ra một cỗ sát khí, khiến cho cho tất cả những người tớ ham muốn trốn ko được, ham muốn bay ko xong!
Ha! Không hổ danh là Cấm quân tinh ma nhuệ! Không hổ danh là Nhiếp Chính Vương!
Nữ nhân lẳng lặng coi tất cả ra mắt trước đôi mắt, ko ngoài nhảy đi ra một giờ cười cợt hào hển tránh việc tương đối.
Bộ dáng vẻ nường thập phần thê thảm, mức độ nằm trong lực tận, lại ko đàng trốn bay, xung xung quanh không tồn tại lấy một ai nương tựa. Nàng một mình ngồi bên trên mặt mũi khu đất, lặng lẽ coi người đang được ngóng kể từ lâu đang đi vào.
Xem thêm: tiểu thuyết ngôn tình hoàn
Võ công bị phế truất, thủ công gãy tách, nường ở vô tử lao của Nhiếp Chính Vương chịu đựng cực hình nửa mon, trở ngại lắm mới nhất rất có thể ăn năn lộ cho tới cai ngục, vất vả trốn bay, ko nghĩ về cho tới, ở đầu cuối vẫn chính là bị hắn dễ dàng và đơn giản mò mẫm đi ra rồi.....
Trong trường hợp như thế tuy nhiên nường còn cười cợt được, thiệt thực hiện cho tới phái nam tử đang được ngồi cao cao bên trên thượng, rét mướt nhạt nhẽo như băng bại coi trọng liếc đôi mắt một chiếc.
"Cung Quyết, kể đi ra...... ngươi còn cần kêu tớ một giờ Hoàng tỷ bại."
Thanh âm của nường khàn quánh, Khi ngấc đầu, bên dưới mái đầu rối tung lòi ra song con cái ngươi giá rét giàn giụa ân oán hận, lại ngầm đem ý trào phúng tàn khốc.
Nam tử được kêu Cung Quyết bại rét mướt lùng cười cợt, khuôn mặt siêu tuấn mỹ hiện thị lên một tia giễu cợt. Hắn quay đầu sang một bên, kể từ bên trên cao coi xuống nường, lòi ra uy nghiêm chỉnh nằm trong rét mướt nhạt nhẽo.
Xem thêm: vụ trộm không thể giấu
"Hoàng tỷ? Ta chỉ biết rằng: nường ham muốn ngươi bị tiêu diệt,ngươi chắc chắn ko thể sống! "
Đừng rằng là một trong những Hoàng tỷ ko hề đem mối quan hệ huyết hệ, cho dù là là ngọc hoàng, hắn cũng rất có thể thịt bị tiêu diệt ko ăn năn hận !
Không ngờ, nghe hắn rằng hoàn thành, Cung Dĩ Mạt nhảy cười cợt cho tới thở hào hển, vô đôi mắt hiện thị lên một tia ác ý điên loạn. " Cho nên...Khi nường tớ rằng nường tớ ham muốn phái nam nhân không giống, ngươi cũng nguyện ý rước nường nhấc lên nệm cho tới đối phương rồi?"
Bình luận