tổng tài anh sai rồi

- Em... Có thiệt là suy nghĩ cho tới anh sao?
Cách Nam ko ngờ té ra từng chuyện lại như thế. Anh nhanh gọn lấy cái Ipad cạnh bên há thông tin rời khỏi coi. Đúng như tiếng của Cách Cổ Lạp phát biểu, nếu như anh nhập cuộc cuộc ganh đua bại liệt, chắc hẳn rằng tiếp tục trực thuộc số những người gặp nạn.

Cô tảo ngang tảo ngửa, phân phát xuất hiện một cây gậy gộc bóng chày góc chống. Cô nhanh gọn tiến bộ cho tới núm lấy nó, lăm le giơ lên tiến công vô chân bản thân, đùng một phát Cách Nam quát tháo lớn lên.
- Em làm những gì vậy? Dừng lại!
- Chẳng nên anh mong muốn công bình sao? Chân em tuy nhiên gãy giống như anh đó là công bình.
- Anh ko trách móc em! Đừng....
Một tâm lý hiện thị lên vô đầu cô. Cách Cổ Lạp hít một khá thâm thúy mới nhất trở ngại thở rời khỏi. Cô buông cây gậy gộc xuống khu đất.

Bạn đang xem: tổng tài anh sai rồi

Xem thêm: chiến thần vĩ đại nhất tần trạm

- Cách Cổ Lạp em trước đó chưa từng mong muốn người xem xa cách lánh. Bản thân thuộc em tuy rằng đã trải sai, tuy nhiên em ko mất mặt không còn nhân tính, cho tới nỗi khắp cơ thể ngôi nhà tôi cũng hoảng sợ...
Cô tảo người loại bỏ. Cách Nam cứng họng ko thể phát biểu gì rộng lớn. Anh biết phiên bản thân thuộc tiếp tục hiểu sai đứa em gái này rồi...
Sáng ngày sau, Cách Cổ Lạp nằm trong Đông Thần giã biệt người xem quay trở lại. Trước Khi chuồn, anh cả còn tặng cô cái khăn choàng tự động đan. Vấn đề này khiến cho người nào cũng ngạc nhiên, nước ngoài trừ ông nội chỉ gật đầu hạnh phúc.
Khi Cách Cổ Lạp và Đông Thần chuồn rồi, Cách Lâm ko nhịn được tiến bộ lên.
- Anh, anh quên nó sẽ bị hoảng sợ anh rời khỏi sao hả? Giờ lại chất lượng xử chất lượng với nó? Chúng tao tránh việc với loại em gái như vậy!
Đáp lại Cách Lâm, Cách Nam chỉ chẹ nhàng.
- Đến giờ đây anh mới nhất hiểu con cái bé!
- Anh...
- Thôi đi! Mấy đứa chỉ biết bắt nạt con cháu gái ta! Đừng nhằm tao nghe những điều ko hoặc ho về Lạp Lạp!

Ông nội quý Cách Cổ Lạp người nào cũng biết. Nhưng cả Cách Nam lại dần dần quý bà tạo cho anh nhị Cách Hiên, anh phụ thân Cách Lâm và anh tư Cách Khải đều không đành lòng. Có vẻ, sự ghét bỏ của mình với Cách Cổ Lạp dần dần tăng thêm.
Ngồi vô cái xế hộp êm ả, Cách Cổ Lạp chỉ tựa đầu về đàng sau nhắm đôi mắt chăm sóc thần. Não cỗ của cô ấy đang được hoạt động và sinh hoạt với hiệu suất rộng lớn. Từng miếng kí ức chợt ùa về. Mà, cái kí ức của thân thuộc thể này không giống xa cách với những gì cô tưởng tượng. Cách tè thư này kể từ nhỏ nước ngoài trừ ông nội và phụ thân u rời khỏi, cô không tồn tại một người chúng ta nào là. Đến anh u chúng ta sản phẩm cũng rời xa cô như rời xa quỷ vậy. Báo sao, cái phiên bản tính phá huỷ phách này càng ngày càng kịch liệt.
"Kít"..... Chiếc xe hơi chợt phanh một giờ gõ kêu bên trên lối. Cách Cổ Lạp chợt há đôi mắt rời khỏi, lưu giữ chặt trở nên ghế phía đằng trước.
- Thưa ngài, tất cả chúng ta với tập luyện kích.
Tài xế toát những giọt mồ hôi thông tin. Mà thời điểm này, đám vệ sĩ chuồn đàng sau cũng xuống xe cộ. Tiếng súng chính thức vang lên. Cách Cổ Lạp ngồi sụp xuống, ánh nhìn ăm ắp lửa phẫn nộ nhìn chằm Đông Thần.
- Anh mong muốn gϊếŧ tôi cho tới vậy sao?
Đông Thần cũng chẳng thèm phát biểu. Theo như hắn trí óc, đám người đang được tiến công chúng ta đó là quân địch của cô ấy hoặc là hắn phát sinh. Đêm qua quýt, hắn tiếp tục gọi cho tới nằm trong hạ diệt vứt trách nhiệm truy sát cô rồi.
Cách Cổ Lạp ko thể Chịu đựng nổi nữa. Nhìn qua quýt cửa ngõ kính xe cộ, cô thấy vệ sĩ của tớ tiếp tục té xuống. Cô vươn tay cầm chặt lấy cổ tay của Đông Thần.
- Tại sao? Anh lại ko thể ân xá ૮ɦếƭ cho tới tôi? Tôi là phu nhân anh!
- Vợ? Cô tưởng tôi coi cô là phu nhân sao?