nam quân nữ gả

Chương 2.

Editor: June_duahau

Phòng bệnh dịch khi xế chiều, tia nắng gold color kim nhàng hắt nhập chống rơi lênh láng mặt mũi khu đất. Mùa này đặc trưng thoáng mát, gió máy theo dõi khe hở sườn hành lang cửa số khe khẽ đung fake nhập, đem theo dõi vài ba phần ấm cúng khiến cho người tớ an lòng, khẽ phất qua quýt nhị người dân có dung mạo mắt chói động lòng người cơ.

Bạn đang xem: nam quân nữ gả

Tiếng hô tương tự rủ rỉ cơ vẫn xung quanh quẩn lâu mặt mũi tai An Hòa, song lông ngươi khẽ nhíu lại, sóng đôi mắt khá lập cập, tức thì tiếp sau đó, An Hòa rời tầm đôi mắt rơi người Hứa Úy.

“Tiểu…”. Giống như đem loại hấp lực, giọng một vừa hai phải trầm thấp lại tràn trề kể từ tính.

“Xin hãy gọi tôi là Bác sĩ An.” An Hòa nhàng hít nhập, giọng khá rét hạn chế đứt điều nhập mồm Hứa Úy.

“Qua đánh giá, chỗ bị thương đem gì không giống thông thường, nhức nhối là biểu thông thường của tiến độ Phục hồi, hãy nghỉ dưỡng cho tới đảm bảo chất lượng.” đoạn An Hòa núm lấy bệnh lý rồi xoay người rời .

“Khoan .” Người này cơ hề tức tức giận, trôi chảy rời khỏi nhị chữ.

An Hòa giương đôi mắt, vấp nhập tầm đôi mắt của đối phương, đem chút xao động vẫn điềm tĩnh như cũ.

cũng nên là Hồng Thủy Mãnh Thú*, em trốn rời thực hiện cái gì?”. Dáng vẻ điềm đạm, giọng đẩy sóng.

“Tôi trốn .” An Hòa điềm đạm : “Tôi chỉ mến tên thường gọi cơ.”

ghi nhớ, tên thường gọi này là sau thời điểm tất cả chúng ta thân quen nhau em cho tới biết.” Hứa Úy vững vàng vàng nom trực tiếp đối lập với An Hòa.

“Xin lỗi, này là chuyện ngày trước.” An Hòa ép buộc bản thân Phục hồi lại xúc cảm sản phẩm dụa phập phồng cõi lòng lòng giờ khắc này. “Bây giờ tôi cũng còn thân quen với cơ hội gọi cơ nữa.”

sao?”. Đôi đôi mắt Hứa Úy rạm sâu sắc, sau tự khắc khẽ cong khóe môi :

“Vậy , chính thức kể từ thời điểm hôm nay, lập lại cho tới em thói thân quen cơ đợt tiếp nhữa.”

An Hòa khá không thể tinh được, nhập giây khắc mặt mũi chau lại, tương tự bị điều tuyên cáo của Hứa Úy chọc cho tới buồn chán rộng lớn bao nhiêu phần.

“Trung group Hứa, tôi nên bộ đội của , đem nhiệm vụ nghe tinh chỉnh.” câu cụt ngủn, An Hòa đoạn, chữ nghĩa ràng, năng khí phách. “Tôi nên tan ca, tạm thời biệt!”.

Dứt điều đợi Hứa Úy vấn đáp, An Hòa ngay tắp lự đẩy cửa ngõ bước nhanh chóng như trốn chạy.
Hứa Úy giương đôi mắt nom theo dõi động tác của , tầm đôi mắt tạm dừng lâu phương phía An Hòa rời .

vẫn thay cho đổi…

Vẫn xuất sắc ưu tú vì vậy, vẫn rất đẹp vì vậy, vẫn trái khoáy quyết vì vậy, vẫn … còn đắm chìm trong khúc nhức nhối này mà cơ hội này tự động bay thoát khỏi.

Hứa Úy tịch thu tầm đôi mắt, tình thương bị ức hiếp 5 năm rốt cuộc cũng thu lại được.

xa vời cơ hội lâu, thời tự khắc hội ngộ nhau cơ, khi ánh nhìn đem theo dõi chút rời né nằm trong tự dự phóng cho tới, trong trái tim Hứa Úy quyết định!

là Trung group trưởng của đại group đặc chủng lục quân Trung Quốc ‘lôi lệ phong hành’ nhất quyết trái khoáy cảm, dây dính dứt khoát nên phong thái thao tác của , do đó, trời cao đợt tiếp nhữa đem thời cơ trao cho tới , trong trái tim ham muốn nhập đầu nghĩ về hoặc là thực hiện, nếu như thực hiện nên thực hiện cho tới nằm trong, tăng nhanh hỏa lực tiến công nhanh chóng khử gọn gàng bắt An Hòa xinh rất đẹp về!

(Lôi lệ phong hành: gió máy dập sấm dền, mạnh mẽ và tự tin vang lừng.)

Về phần nhức nhối trong trái tim An Hòa, tận tuỵ, nỗ lực rất là xoa vơi nỗi nhức cơ.

ham muốn thực hiện nên là bù che những gì qua quýt, tuy nhiên là đưa đến cho tới sau này tươi tỉnh xinh xắn hơn.

“Cậu và Hứa Úy …. 5 năm gặp gỡ nhau ?”. Thẩm Du kháng cằm ngồi ghế salon tóc nom đồng đảng của tớ ngửa mặt mũi té xuống chóng.

“Ừ…”. An Hòa đáp giờ đồng hồ thấp, khóe đôi mắt đuôi ngươi cũng chứa đựng bao nhiêu phần sương thong manh như đem như .

“Bà …. Có lẽ bản thân những điều này quá mến hợp…”. Thẩm Du ham muốn lại thôi, ở đầu cuối vẫn cuối đầu thấp rời khỏi câu cơ, đó là điều tuy nhiên nhịn 5 năm: “ khiếu nại cơ, cũng nên là lỗi của Hứa Úy.”

An Hòa lẳng lặng nom xà nhà, hồi lâu mới nhất thở lâu năm giờ đồng hồ giọng cởi miệng: “Mình biết …”.

Thẩm Du giương mí đôi mắt, chờ đón điều đàng sau của An Hòa.

“Nhưng tuy nhiên mình…….. quên được ngày cơ. Cũng lâu vì vậy rồi…. tuy nhiên khoảng thời gian ngắn bắt gặp Hứa Úy cơ, bản thân vẫn nhịn được tuy nhiên ham muốn tức giận chó tiến công mèo với ấy.”

Nghe nhập giọng truyền cho tới nghẹn ngào như đem như của An Hòa, Thẩm Du rốt cuộc chỉ biết trầm đem nhàng thở lâu năm.

5 năm.

Có người rất có thể không còn những gì trải qua quýt, kế tiếp chính thức đoạn cuộc sống đời thường mới nhất.

Mà đem người lại lựa lựa chọn sinh sống nhập hồi ức, đem những thống gian khổ thể quên được chôn sâu sắc dưới mặt đáy lòng, không còn đợt này cho tới đợt không giống ngày tối dây dính trong mỗi loại hoài niệm từng vô cùng bùng cháy cơ.

ràng An Hòa nằm trong loại người sau.

Vậy tuy nhiên, sau thời điểm nghe An Hòa kể lại chuyện xẩy ra ngày thời điểm hôm nay nhập khám đa khoa, trong trái tim Thẩm Du đợt tiếp nhữa chợt phát sinh rời khỏi ý nghĩ về ——đối với An Hòa toàn bộ từng chuyện đều tự động bản thân xử lý được, Hứa Úy laị chắc chắn rất có thể.

Loại ý nghĩ về này, chính thức phát sinh kể từ 5 năm trước đó nhập đợt trước tiên gặp gỡ Hứa Úy, đợt này, càng thêm thắt mạnh mẽ.

Đối với cái người câu chấp cho tới ngu ngốc cơ, cũng chỉ mất người dân có đậm chất ngầu như Hứa Úy mới nhất hàng phục được.

Nghĩ sắp tới đây, khóe mồm Thẩm Du rốt cuộc cũng khẽ nở nụ cười cợt.

...

"Lão đại!" bóng người thông thoáng qua quýt, giờ đồng hồ hô rộng lớn thực hiện cho tới Hứa Úy chóng chuyên nghiệp tâm phát âm luận cương quân nên chấn động màng tai.

" nên nhắn gửi rồi sao, giọng chút!" Hứa Úy nhăn mặt mũi nhăn ngươi, giọng mặc dù đảm bảo chất lượng tuy nhiên trọn vẹn đem ý trách móc cứ.

Tròng đôi mắt đen sạm thông thoáng quét tước qua quýt, nom hành lang cửa số chống bệnh dịch cởi bung rời khỏi, khá nhíu mày: "Có cửa ngõ lại trèo cửa ngõ sổ?cậu đó là cóc sao?"

" Lão đại ngài đem học tập thức!" Cuồng Phong bẹt bẹt miệng: " nom em , từ đầu đến chân tuấn chi phí trẹo, phong lưu phóng khoáng, làm thế nào nhập mồm lại trở thành con cái cóc rồi hả? Coi như đem là động vật hoang dã lưỡng tính em cũng chính là con cái ếch xanh xao xinh rất đẹp ....A!!! Cái đám con cháu rùa này dám bám đuôi lão tử!!!"

Câu tiếp đến của Cuồng Phong được thay cho vị giờ đồng hồ hét thảm thiết, Hứa Úy giương đôi mắt nom, mảy may bất thần khi bắt gặp kể từ hành lang cửa số nhảy nhập , nhị, phụ thân, tư ... thương hiệu bộ đội.

Xếp trở thành sản phẩm chỉnh tề, chẳng bao nhiêu chốc nhập chống bệnh dịch xuất chừng mươi khuôn mặt mũi thân thuộc, đem thông thường phục đứng đấy.

Hứa Úy nâng khóe mồm nom đám cấp cho bên dưới của tớ, nhíu nhíu ngươi, : "Kịch bạn dạng dàn dựng là phía trên sao? con cái cóc con cái ko đầy đủ, còn dẫn cho tới đám?"

Xem thêm: mao sơn tróc quỷ nhân truyện tranh

" bảo là ếch rồi và lại...." Cuồng Phong buồn chán sờ sờ chóp mũi.

"Đội trưởng" Tống Nham cao bồi, sâu sắc xa vời : "Nghe ở phía trên 'có biến'?"

Hứa Úy giương đôi mắt, đối lập với chống những ánh nhìn chén bát quái ác đem theo dõi sức nóng nhiệt độ phỏng.

Ai quân nhân biết tám chuyện chứ? Nếu nam nhi tuy nhiên tám chuyện xác minh còn quả cảm rộng lớn nhiều!

"Kẻ này mồm rộng lớn truyền tin cẩn ra bên ngoài....." Hứa Úy tương tự lơ đãng liếc Cuồng Phong đứng lân cận cái, khi quý khách còn ko phản xạ kịp, ngay tắp lự đè té Cuồng Phong xuống.

"Đau! Đau quá, nhức quá...Lão đại chút tuy nhiên..ah..."Cánh tay nên của Cuồng Phong bị Hứa Úy tóm được, vòng sau sống lưng, tức thời xương cốt toàn thân thiện nhức nhối tạo nên nhịn được tuy nhiên kêu lên: "Em dối trá quân tình, ! Lão đại, em tuy nhiên...A! Lão gia ngài tay chút mà!"

"Tiểu tử cậu thiếu hụt rèn luyện!"" Hứa Úy hừ giờ đồng hồ, buông cánh tay Cuồng Phong ra: "Thêm bữa tiệc càng thêm thắt lợi kinh hoàng, ham muốn kháng đối? mời nhiều như vậy tuy nhiên cũng ngăn được chiếc miệng của cậu!"

Cuồng Phong vực dậy nhe răng nhếch mồm, một vừa hai phải xoa xoa mồi nhử vai một vừa hai phải buồn chán cởi mồm : "Nhìn người tớ vị ánh nhìn ' tình chào bán bán*' cơ, và vị bác bỏ sĩ xinh rất đẹp cơ đem gì, ai tin cẩn chứ!"

(*: Tra giờ đồng hồ thấy là Feeling sell sell: tôi cũng nghĩa của câu này lắm, nên cứ nhằm vẹn toàn theo dõi convert vậy!)

"'Bán' em cậu ấy!" Tống Nham đập tiến tới ót Cuồng Phong: "Đó gọi là 'Mo', liếc đôi mắt fake tình! Vậy mà còn phải đề nghị đem danh bộ đội đặc chủng?!"

"Lão tử biết cơ gọi là 'Mo'! Lão tử cứ mến 'Bán' đấy sao hả!" Cuồng Phong ưỡn trực tiếp thắt sống lưng dáng vóc phục.

"A, nhìn thấy nha....Người thể nom vẻ bề ngoài! rời khỏi cậu còn biết mến cơ đấy?" Tống Nham rời khỏi vẻ kinh ngạc, cố ý xuyên tạc ý tứ điều của Cuồng Phong: "Chỉ phụ thuộc khuôn mặt mũi bánh nướng bên phía trong hạn chế hành lá ở trong phòng cậu, giá bán thị ngôi trường được bao nhiêu? Có người tiêu dùng sao?"

Lúc này Cuồng Phong mới nhất phản xạ kịp bản thân lại trúng bẫy, "Ngao ----" giờ đồng hồ, ngay tắp lự nhào cho tới vật lộn nằm trong Tống Nham, nhập chống bệnh dịch, đám bộ đội đặc chủng đùa bỡn còn vỗ tay tập luyện thể, dáng vóc tráng lệ và trang nghiêm, suy nghĩ trong khi giảng dạy thông thường ngày trọn vẹn mất tích.

Hứa Úy nhíu ngươi, cong môi nom đám em nháo trở thành đoàn, trong trái tim lại thấy lo ngại cho tới bọn họ khi sắp tới đây.

"Hợp xướng sao?" Nghe thấy nhập chống bệnh lý của Hứa Úy phân phát rời khỏi giờ đồng hồ kêu la, An Hòa nhíu ngươi nhập, một vừa hai phải nhập cửa ngõ ngay tắp lự thấy được đụn người xanh lè đè lên trên nhau.

"Đây là làm cái gi thế hả?" Nhìn thấy cảnh tượng này, An Hòa cũng đoán được bảy tám phần.

"A! Chị dâu!" Đuôi đôi mắt Cuồng Phong lóe lên, như chú cá chép dạng vội vã vàng nhảy lên bề ngoài đất: "Tất cả vực dậy, chào!"

Mới một vừa hai phải rồi còn quấn trở thành đoàn đạp nhau, một vừa hai phải nghe thấy đem người hô rộng lớn ngay tắp lự ngay thức thì nhảy dậy, đám người thu lại nụ cười cợt vẻ mặt mũi tráng lệ và trang nghiêm, đứng tức thì cụt vô nằm trong trực tiếp, điệu cơ sao với nghênh đón thủ trưởng cũng xoàng xĩnh là bao.

"Xin chào! Chị! Dâu!" lượng rất có thể là xuyên thủng trời, An Hòa bị thanh vang lừng cơ thực hiện cho tới chấn động, khẽ lập cập lên.

Nhìn đám bộ đội đặc chủng tuổi hạc con trẻ tài cao này, An Hòa đột nhiên biết nên làm cái gi tiếp sau.

"Tùy tiện song câu là được." Giọng của Hứa Úy đem theo dõi chút ý cười cợt, vang lên lân cận.

"Các cậu...."

"Xin chị dâu cứ !" Giọng vang vang vô cùng đều nhịp.

"Các cậu, những cậu hạ thấp giọng xuống cho tới tôi!!" Mặt An Hòa đỏ au lên, điều còn chưa kịp cơ rốt cuộc cũng thốt rời khỏi.

"Dạ....." Đám người này thực vô cùng kết hợp tuy nhiên nằm trong hạ thấp giọng xuống, trong cả Hứa Úy ngồi chóng bệnh dịch cũng nên dựng trực tiếp lỗ tai mới nhất nghe điều chúng ta là chữ "Dạ".

An Hòa nom tình hình trước mặt mũi tuy nhiên thấy hiện tượng đau đầu, tức thời lại biết nên vật gì nữa.

Trong chống, đám nằm trong hạ của Hứa Úy Phục hồi lại vẻ mặt mũi sung sướng mừng, tự do trước khi, giờ khắc này, ánh nhìn chúng ta đều hứa tuy nhiên gặp gỡ nằm trong nom chằm chằm An Hòa đứng trước mặt mũi, từng ánh nhìn giá phỏng kể từ tư phương tám phía phun cho tới, sức nóng chừng cơ trái khoáy thực rất có thể nhen nhóm cháy An Hòa.

"Đám ranh con!" chóng bệnh dịch, Hứa Úy bắt gặp tình cảnh này thể kiểm soát ngay thức thì xù lông: "Mắt những cậu nhằm ở đâu vậy hả? đám con trẻ ranh, nom cái ko đầy đủ, lại còn nom chằm chằm rời được rồi hả? Có loại gặp gỡ chị dâu vì vậy sao? Nếu thu đôi mắt lại, đem tin cẩn lúc này Lão Tử xuống chóng đem đám con trẻ ranh những cậu ném ra bên ngoài ?"

" lặng miệng!" An Hòa đỏ au mặt mũi tía tai trừng đôi mắt nom Hứa Úy cái.

khi chưa chắc chắn nên lý giải ra sao, group người này đem thân thiện phận 'chị dâu' group vững vàng vàng lên đầu , đám lão binh dày dạn đối với kẻ gián trá, đợt này lại càng biết thực hiện thế này mới nhất đảm bảo chất lượng. bụng hỏa khí đem điểm phân phát tác, đồng chí thiếu hụt tá may lại thực hiện đảm bảo chất lượng thí mạng rồi.

"Ồ...ồ...ồ...ồ!" Đám bộ đội đặc chủng bắt gặp cảnh tranh cãi này ngay thức thì nháo lên:

"Chị dâu khí phách! Đội trưởng, tuy nhiên cũng có thể có ngày thời điểm hôm nay, ha ha ha ha ha..."

" đám biết luật lệ tắc!" Hứa Úy cười cợt mắng: "Chờ khi tôi về bên giảng dạy những cậu cho tới vực dậy nổi! Cho những cậu không còn thư thả nhã!"

"Đội trưởng, cam lòng về bên sao?" Tống Nham nom Hứa Úy nháy đôi mắt rời khỏi hiệu:

"Được chị dâu xinh như hoa ở mặt mũi đỡ đần, lão gia chỉ muốn sao được ở lại cái khám đa khoa này phụ thân năm ?"

"Ồ ồ ồ ồ..." Lại mùa tiếng ồn ào mới nhất.

"Tiểu tử thối, ngứa domain authority nên ?" Hứa Úy gặm răng: "Chờ tôi quay về tích lũy cậu , đến thời điểm cơ khóc cũng ai thấy đâu!"

"Ha ha...." Mọi người tức thời trườn lăn kềnh rời khỏi cười cợt.

"Bác sĩ An, nhờ chị qua quýt mặt mũi này chút!" vị hắn tá táp vào cửa ngõ gọi An Hòa qua quýt.

Thừa thời điểm, An Hòa vội vã vàng xoay đầu rời ngoài phía trên, tức thì ngay thức thì, đám người nhập chống ngay tắp lự mồm năm mồm mười???? Hội nghị được cởi rời khỏi.

"Xinh rất đẹp, xinh đẹp! Đội trưởng, em rất cần được phê bình nha, chị dâu xinh như vậy lại đem giấu quanh cho tới bọn em coi, ngài an vật gì tâm hả ngài!"

"Đội trưởng là kinh hoàng cái đám sói con cái những cậu bắt gặp chị dâu dời được!" Tống Nham cười cợt trộn trò.

"Cái rắm!" Cuồng Phong bĩu môi : "Thằng nhóc cậu nha, một vừa hai phải rồi còn nom chị dâu để ý nhất! Nếu lão đại đem ở phía trên, đôi mắt người này hẳn cất cánh ra bên ngoài rồi!"

"Lão đại, chị dâu vô cùng 'Hot' đấy!" lính tráng con trẻ tuổi hạc mới nhất tham gia bộ đội đặc chủng lâu, cởi mồm : "Em trước khi còn tưởng rằng mến loại 'chim nép nhập người', nghĩ về cho tới người mến lại là 'hoa vịn Vương' xinh rất đẹp nha!"

"Vương của những loại hoa sao, hoa vịn Vương tốt!" Cuồng Phong kế tiếp :

"Dạo này Vương của hoa không nhiều, tuy nhiên Vương của hoa xinh như vậy rất có thể lần ở đâu chứ! Cậu thấy cỗ dáng vẻ chị dâu một vừa hai phải mới nhất dạy dỗ bảo Lão đại khi cơ sao, đem từng nào là tức giận..."

Xem thêm: trẫm cũng rất nhớ nàng

Những điều này ngay thức thì lọt được vào tai An Hòa một vừa hai phải mới nhất cho tới cửa ngõ chống bệnh dịch.

Hờn dỗi...An Hòa âm thầm gặm răng, mồm lập cập rẩy.

Hết chương 2.