ký ức độc quyền

----------------------------------------

Ký ức độc quyền Giới thiệu truyện

Bạn đang xem: ký ức độc quyền

 Nữ sinh vào năm tía khoa ngữ văn Anh ngôi trường Đại học tập A – Tiết Đồng vô một thứ tự coi tư liệu vô chống thi đua đã biết thành người thầy tươi trẻ “dễ thương” Mộ Thừa Hòa bắt được, kể từ tê liệt thân thiện nhì người chính thức sở hữu một “mối duyên nan giải”. Trước tiên là thầy Mộ cho tới dạy dỗ thế giáoviên đứng lớp môn tự động lựa chọn giờ đồng hồ Nga, Tiết Đồng bị tóm gọn đến lớp tăng, khiến cho cô ngày càng hận. Nhưng dần dần già nua cô trị hiện tại thầy Mộ là 1 trong những người thầy sở hữu nội hàm và rất rất sở hữu mức độ hút…. Sau tê liệt, trò Tiết Đồng kể từ từ phát sinh tình yêu thì thầm kín, người sử dụng một câu cổ thi đua nhằm thao diễn miêu tả đó là “Trên núi sở hữu rừng rừng sở hữu cây, lòng tao sở hữu chàng chàng ko hoặc.”

 Đến Khi Tiết Đồng đảm bảo chất lượng nghiệp, trải qua quýt một số trong những việc xẩy ra kể từ mái ấm gia đình và vô việc làm, cô dần dần cứng cáp, cũng ngày 1 hiểu rộng lớn về vượt lên khứ của đối phương, tình yêu mung lung lặng lẽ bị đậy điệm ấy kể từ tê liệt bị vén lên đường, và ….

Xem thêm: kiếm đạo độc thần

VĂN ÁN

Xem thêm: tháng ngày giữ mạng bên người husky

"Tiết Đồng là 1 trong những cô phái đẹp sinh thơ ngây, vô sáng sủa, sở hữu yếu tố hoàn cảnh đặc trưng, u là công an vận hành trại giam cầm, thân phụ là bác tài xe taxi, vô một thứ tự thực hiện việc nghĩa tiếp tục tắt hơi. Từ tê liệt, cô sinh sống kín rộng lớn, phiên bản thân thiện cô và u cũng ko thân thiết tình yêu như rất nhiều người không giống, cô luôn luôn thấy bản thân thiếu hụt thốn tình yêu kể từ những người dân thân thiện yêu thương.

 
Trong kỳ thi đua vào cuối kỳ năm nhì của ngôi trường Đại học tập X, Tiết Đồng bị “oan” Khi đem tờ phao cho những người bạn làm việc nằm trong, và này cũng là thứ tự trước tiên Tiết Đồng bắt gặp Mộ Thừa Hòa.
 
Mộ Thừa Hòa cũng đều có một tuổi tác thơ đặc trưng, thân phụ tự động sát vì thế stress, u tham ô gia sinh hoạt chủ yếu trị, đa số không tồn tại thời hạn giành riêng cho anh.
 
Mộ Thừa Hòa và Tiết Đồng là thầy trò, chúng ta tuy rằng là nhì thành viên riêng lẻ, tuy nhiên ẩn thâm thúy ở điểm này tê liệt, chúng ta vẫn đang còn những nguyệt lão tương đương vô nằm trong khăng khít.
 
Vì thế tuy nhiên kể từ hận, oán, ghét bỏ, Tiết Đồng tiếp tục yêu thương Mộ Thừa Hòa, giáo viên của tôi. Nhưng cô không đủ can đảm tâm sự vì thế hoảng hồn trở thành loài kiến.
 
Cuộc sinh sống thời SV cứ thế qua quýt lên đường, thương yêu nảy nở vẫn nhen group vô tim, tuy nhiên chẳng ai rằng với ai, chỉ lặng lẽ ở cùng cả nhà, giúp sức nhau, an ủi nhau.
 
Thế rồi… chúng ta nhìn thấy thương yêu nhiều khi ko thể im thin thít, ko thể lưu giữ mãi mang đến riêng rẽ mình…
 
Một nụ hít nữ tính, nhẹ dịu thân thiện vùng khu đất đại dương bát ngát, vô tối sóng vỗ rì rào tiếp tục khởi nguồn mang đến thương yêu ngọt ngào và lắng đọng thân thiện nhì người.
 
Thầy – trò thì sở hữu sao đâu? Miễn là chúng ta cần thiết nhau."